Tuổi tác ảnh hưởng đến việc tiết lộ khả năng thể chất của vận động viên. Đỉnh cao của hình thức thể thao đạt được ở tuổi khoảng 20 năm, và sau đó là sự suy giảm dần dần. Tuy nhiên, có những ví dụ về màn trình diễn thành công của cả những vận động viên rất trẻ và rất già.
Trong lịch sử Thế vận hội Olympic, nhà vô địch trẻ nhất là người Pháp Marcel Depaye. Ông đã giành huy chương vàng ở Hà Lan vào năm 1900, đóng vai trò là người cầm lái trong cú đúp trong cuộc thi chèo thuyền. Tay lái trước quá nặng, vì vậy nó đã được thay thế bởi một đứa trẻ. Tuổi chính xác của ông là không rõ, nhưng, theo các nhà sử học, tại thời điểm đó là 8-10 năm.
Một điều đáng nói nữa là vận động viên thể dục dụng cụ Hy Lạp Dimitrios Lundras, người đã trở thành một huy chương đồng trong các quán bar song song vào năm 1896, ở tuổi 10 năm và 218 ngày.
Trong số phụ nữ, người giành huy chương vàng Olympic trẻ nhất là vận động viên trượt băng Kim Yoon Mi đến từ Hàn Quốc. Cô đã giành chiến thắng trong cuộc đua tiếp sức ngắn trong đội của mình vào năm 1994 tại Lillehammer.
Hiện tại, có giới hạn độ tuổi rõ ràng khi tham gia Thế vận hội Olympic, vì vậy những nhà vô địch Olympic này sẽ vẫn là người trẻ nhất trong lịch sử của cuộc thi. Đối với các vận động viên từ 14 đến 18 tuổi, Thế vận hội Olympic trẻ được tổ chức riêng, tuy nhiên, người chiến thắng trong các cuộc thi dành cho đàn em có quyền tham gia Thế vận hội cùng với các vận động viên trưởng thành.
Đối với mỗi môn thể thao Olympic, có giới hạn độ tuổi khác nhau. Vì vậy, ví dụ, người chơi bóng ném không nên trẻ hơn 18 tuổi và thể dục dụng cụ - 16 tuổi. Không có môn thể thao nào thanh tuổi giảm xuống dưới 14 tuổi. Tại Thế vận hội 2012 tại London, nhà vô địch trẻ nhất là vận động viên bơi lội người Litva Ruta Meilutite. Cô đã giành chiến thắng trong cuộc thi ngực 100 mét ở tuổi 15 năm và 133 ngày, lập kỷ lục châu Âu.